Thơ Đặng Bá Tiến.
NÉT XUÂN TÂY NGUYÊN
Đã chia tay với cơn mưa muộn
gió không nhà mặc sức ruổi rong
sóng dã quỳ dâng vàng khắp lối
nắng mật phong tình những cánh ong
buôn gọi buôn náo nức vào mùa
cúng thần cây đa tạ thần bến nước
chiêng dìu chiêng lên chín tầng mây biếc
mời Giàng về vui hội nhân gian
lúa, cà phê đã êm giấc trên sàn
ngô đã nằm đầy gian ba gian bảy
thì ay-ray cứ thỏa lòng luyến láy
thì tay ấp tay người mà mê đắm nhịp xoang
hương đất trời từ ché túc ché tang
bỏ bùa gái trai nhìn nhau như dính
áo thổ cẩm đuôi công dài xúng xính
bên gốc kơ nia em kéo vạt để anh nằm
vui hết mặt trời vui hết mặt trăng
vui cạn nhịp xoang vui khàn giọng hát
vui quá… nên anh về bước lạc
bởi đuôi mắt ai dắt lối hồn mình!
Nhận xét
Đăng nhận xét